Saturday, January 30, 2010

About EveyTran




Câu chuyện lăn vào bếp

Mình là một đứa con gái lắm điều (lắm chuyện) và cực kì lười biếng.

Câu chuyện từ trên giường lăn vào bếp của mình (tức là cả ngày chỉ ngủ hoặc ôm laptop nằm trên giường thôi) được đánh thức từ 2 năm trước hoặc hơn, nhưng tần suất cao nhất là khi bắt đầu yêu lão nhà mình.

Các cụ nhà mình nói phải lắm, đàn ông yêu bằng đường dạ dày mà, nhưng đã 2 năm rồi lão nhà mình vẫn chưa tăng được kí-lô-gram nào nên mình vẫn hơi buồn buồn nhưng vui ở chỗ mình đã làm được nhiều món ăn, bắt đầu được công việc yêu thích với đồ ăn và quen với nhiều người nấu ăn ngon hơn mà lại rất vui tính và tốt bụng nữa.

Hành trình Food Photography

À mà còn chuyện nữa là từ ngày biết lão mình cũng bắt đầu làm quen với máy ảnh và nghệ thuật chụp ảnh.

Hiện mình chỉ dùng duy nhất 1 em này thôi, là sự đấu tranh vô cùng trước khi mình đi xa một thời gian ngắn khi phải mua máy ảnh đó. Hồi đấy ai cũng khuyên mình nên dùng Canon G vì chụp khá dễ mà lại đầy đủ chức năng + đẹp như DSLR (là dòng máy ảnh có ống kính rời). Nhưng mà ko chịu đâu, tại cái tội đú nên giờ mình có cục cưng này và mãi chưa nâng cấp được đời ống kính, hjx.

- Camera Canon 450D (Kiss X2)
- Lens Kit 18 - 55mm (kèm body chứ mình ko có xiền mua lens rời)

Và du lịch...

Trước đây, việc đi du lịch với mình là một thứ xa xỉ và chỉ là niềm mơ ước. Mình thích đi nhiều nơi, ngắm cảnh đẹp và làm quen với mọi người, nhưng buồn một nỗi mình không có tiền. Rồi tới khi mình xuất ngoại nửa năm để du hí (học hành đó mà) và quay về thì mình mới thấy nếu không đi du lịch thì thật lãng phí cuộc đời biết bao.

Mình bắt đầu vác balo trên vai, đi bất kì nơi đâu mà mình thích và tất nhiên là hầu bao phải đủ nữa. Số lượng những nơi mà mình đã đi qua không nhiều vì thời gian hạn hẹp (do mình vẫn đang tiếp tục "sự học") và tài chính cũng ngày càng nhỏ giọt luôn, nhưng thực sự mỗi lần được đi là mỗi lần mình yêu cuộc sống này hơn, yêu cái gọi là "phải biết bảo vệ tự nhiên", yêu những người dân hiền hòa nơi mình đến, những cảnh đẹp nơi mình đã đi qua, những giây phút bất ngờ, ngỡ ngàng và trầm trồ... Và yêu lắm Việt Nam ơi - quê hương mình, đất nước mình và là nguồn cảm hứng bất diệt khi nghĩ về một địa danh du lịch.